Nguyên Đỗ

Nàng Thơ Hờn Giận

Em đứng đó, chẳng lời chào thăm hỏi
Chỉ lặng nhìn, như trách, giận hờn anh
Trời hôm nay, nhiều gió, lá trên cành
Rụng gần hết bay đến vùng xa lạ
Ở trên sân cũng còn nhiều xác lá
Còn ngập ngừng lưu luyến chẳng buồn bay
Muốn nằm yên ở dưới, cạnh gốc cây
Thương tiếc nhớ buổi trên cành xanh thắm
Nàng Thơ ạ, anh nhớ thương yêu lắm
Chỉ mình em, cô gái nhỏ hay nhè
Mà tại sao, tại sao chứ lạ ghê
Chắc tiền kiếp, duyên mình như đã hẹn
Dù chăng nữa, bóng hình em đã đến
Lời thơ anh day dứt vội chào em
Nắng thơ ơi hãy xua đuổi bóng đêm
Còn dày dặc trong tâm hồn anh đó
Nguyên Đỗ

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Nàng Thơ Hờn Giận"